Ánh sáng ban mai chỉ vào lọt mờ mờ, đủ để cho Loan thấy cậu bé Khải trần truồng, nằm gác chân qua lồn Ngọc. Con trai, nó ngủ như trâu bò. Đạt cúi xuống nhìn mợ Trinh đang ngẩng mặt thèm ngất ngây một nụ hôn, một cái gì đó cấp thiết lắm.
– Sao Đạt run quá vậy? Sợ gì?
– Dạ sợ đủ thứ. Mà em mê cái trẻ trung của Khải,Tập Thể cái đẹp trai của Khải.