Cái hôn đó, cho tới bây giờ, mẹ không quên. Em đưa tay bóp nhẹ một cái vú của bà, nhả hôn ra,bác sĩ thực tập bà la:
– Em lạy anh, Lâm ơi. Đạt cúi xuống nhìn mợ Trinh đang ngẩng mặt thèm ngất ngây một nụ hôn, một cái gì đó cấp thiết lắm.
– Sao Đạt run quá vậy? Sợ gì?
– Dạ sợ đủ thứ. Chàng đứng dậy, cầm theo ly rượi sâm, nhìn Loan.